Ê-dốp (khoảng 620–564 TCN) là một bậc thầy kể chuyện người Hy Lạp, được ghi nhận là người sáng tạo ra một số truyện ngụ ngôn mà ngày nay được gọi chung là “Truyện ngụ ngôn của Ê-dốp”. Những câu chuyện của ông, với giá trị đạo đức tinh thần, từ lâu đã ảnh hưởng đến văn hóa và văn minh của chúng ta; góp phần giáo dục và xây dựng nhân cách đạo đức cho trẻ em. Với sức hấp dẫn phổ quát của chúng, những người lớn biết tự suy ngẫm, biết đón nhận những đức tính tốt và chú ý đến những lời cảnh báo ẩn giấu trong các câu chuyện.
Truyện ngụ ngôn dưới đây được sao chép từ Sách điện tử The Project Gutenberg của “The Aesop for Children” (1919). Và hình minh họa có nguồn gốc từ truyện ngụ ngôn “Héc-quyn và Người đánh xe” của Walter Crane trong tuyển tập truyện ngắn “Baby’s Own Aesop” (1887).
Truyện ngụ ngôn của Ê-dốp: Thiên đường giúp đỡ những người tự biết giúp bản thân
Một người nông dân đang lái chiếc xe ngựa của mình dọc theo con đường quê đầy bùn đất sau một trận mưa lớn. Những con ngựa rất vất vả thồ hàng qua lớp bùn sâu, và cuối cùng, chúng dừng cả lại khi một trong các bánh xe chìm vào một vết lún.
Người nông dân trèo xuống khỏi chỗ ngồi và đứng cạnh chiếc xe. Anh ta đứng đó nhìn và không hề có ý định cố gắng đưa bánh xe ra khỏi vết lún. Tất cả những gì anh ta làm là nguyền rủa mình thật xui xẻo và lớn tiếng kêu gọi Hercules (Héc-quyn) đến giúp đỡ.
Sau đó, người ta kể rằng Héc-quyn thực sự đã xuất hiện và nói:
“Hãy đặt vai lên bánh xe, anh bạn, và thúc ngựa đi. Anh nghĩ mình có thể di chuyển cỗ xe chỉ bằng cách nhìn vào nó và than vãn về nó à? Héc-quyn ta sẽ không giúp được gì trừ khi anh nỗ lực tự giúp mình.”
Và khi người nông dân đặt vai lên bánh xe và thúc ngựa, cỗ xe di chuyển thật dễ dàng. Ngay sau đó, người nông dân đã cưỡi ngựa đi với niềm vui lớn trong tâm vì đã học được một bài học hay.
Tự giúp đỡ bản thân là sự giúp đỡ tốt nhất.
T/H.